Chồng khó tính, chồng gia trưởng thì còn có thể chấp nhận, cứ cho các lão là luôn đúng cho xong chuyện, đỡ cãi nhau. Nhưng riêng với chồng vũ phu thì nhất định không được cam chịu, với quan điểm của tôi chồng vũ phu là tôi bỏ, tôi không cần biết lý do hay tại sao anh ta làm thế. Nhưng phụ nữ Việt khổ cái là mang nặng tư tưởng sợ chồng, nể chồng, sợ bị mất mặt, sợ thiên hạ biết chuyện không hay, nên cứ âm thầm chịu đựng. Chồng nó đánh cho nát người cũng vẫn cố gắng chịu đựng, ai hỏi thì kiếm đủ mọi lý do để chống chế, bảo vệ cho chồng, che mắt thiên hạ bằng nụ cười hạnh phúc giả tạo, sự thật thì sống một cuộc sống như địa ngục. Ăn đòn còn hơn ăn cơm. Thiên hạ nó có đau thay mình đâu, nó cũng chẳng thay mình chịu đòn roi, chịu bị hành hạ. Thế thì tại sao phải sợ thiên hạ chê cười mà chấp nhận sống cuộc sống, nói không phải quá chứ, không được bằng mấy con thú, người gọi là thú cưng đó. Không được bằng một phần sung sướng của mấy con thú cưng đó ấy, thà sống cuộc sống của thú cưng còn hơn làm một người vợ sống trong cảnh bị bạo hành gia đình, bị một lão chồng vũ phu hành hạ. Nếu không dám vứt bỏ, không đủ sức đánh lại thì phải tìm cách mà đối phó chứ. Chuyện gì cũng có cách giải quyết, loại người nào cũng có cách trừng trị. Chị em cứ áp dụng những bí kíp đối phó với người chồng vũ phu của một phụ nữ cao tay chia sẻ dưới đây. Chắc chắn sẽ hạn chế được những trận đòn đau đớn của lão chồng vũ phu mà bản thân không đủ sức để chống chọi.

1. Tuyệt đối không cam chịu
Quên hết mấy cái gọi là đức tính tốt của người phụ nữ Việt đi, cái gì mà cam chịu, nhẫn nhịn giỏi. Chính vì cái đức tính đó mà các chị phải hứng chịu sự bất công, sự thiệt thòi và luôn bị coi thường đó. Chính bản thân các chị tự làm hại chính mình, tự hạ thấp bản thân mình nên mới bị chồng coi thương, chà đạp không thương tiếc. Tư tưởng của người xưa không phải cái gì cũng đúng, cái gì cũng cần làm theo, phải xem cái gì hợp lý, cái gì phù hợp với hoàn cảnh của mình mà áp dụng. Tự mình không biết đấu tranh đòi quyền lợi cho mình thì ai có thể giúp được mình. Bị chồng đánh, chồng hành hạ thì phải lên tiếng chứ, cứ giấu diếm, che đậy cho hành động thô lỗ, vũ phu đó của anh ta để được gì? Đổi lại là anh ta cứ đánh khi muốn, anh ta không thèm quan tâm đến mình có đau hay không? Mình có chịu đựng nổi hay không, sướng tay anh ta thì anh ta cứ đánh thôi. Các chị cam chịu, im lặng thì ai biết mà giúp đỡ các chị, cứ một thân một mình gánh chịu những đòn roi ấy, liệu các chị chịu đựng được đến lúc nào? còn con cái thì sao? Chúng sẽ nghĩ gì khi thấy bố luôn động tay động chân với mẹ, chúng có phát triển tốt trong cái môi trường bạo lực gia đình ấy không? Đấy mà là vì con ah? Các chị nói các chị chịu đựng vì không muốn con cái khổ đấy ah? Lớn lên trong gia đình bạo lực gia đình ấy là tốt cho con các chị sao? Các chị có tự tin đảm bảo anh ta sẽ không đánh các con mình không? Ai có thể đảm bảo được một ông chồng vũ phu sẽ yêu thương và nâng niu con trẻ? Các chị thử nhìn xem những đứa trẻ lớn lên luôn phải chứng kiến cảnh bố mẹ đánh chửi nhau có tốt không? Chúng có hoàn thiện về nhân cách không? Chúng có được dạy dỗ chu đáo như những đứa trẻ khác không? Đứng dậy đi! Hãy đứng dậy chống lại sự vũ phu ấy, chống lại cái xấu đang ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển của con các chị. Đứng lên mà đòi lại quyền của một con người chứ, chúng ta sinh ra đâu phải để làm thứ đồ cho người khác trút giận, chúng ta đâu phải bao cát mà bảo thích đánh lúc nào là đánh. Đàn ông mà đánh vợ, đánh con không xứng đáng để chúng ta tôn trọng hay giữ thể diện cho cái ngữ ấy làm gì. Hãy để xã hội lên án, pháp luật trừng trị họ một cách thích đáng.
2. Nói chuyện khi chồng bình tĩnh
Lúc anh ta nóng giận thì đừng dại dột chọc giận anh ta thêm, thằng đàn ông vũ phu thì lúc nóng giận, anh ta chỉ nghĩ đến đánh, đấm để xả cơn giận chứ không đủ bình tĩnh để nghe các chị giải thích hay khuyên giải đâu. Tốt nhất lúc anh ta nổi cơn tam bành, mình cứ im lặng mà nghe, còn nếu trốn được đi đâu để tránh bị ăn đòn thì càng tốt. Đợi lúc anh ta bình tĩnh lại, lúc hai vợ chồng vui vẻ, nói chuyện thẳng thắn với anh ta về vấn đề anh ta đánh đập mình. Nói cho anh ta hiểu, mình không phải cành cây hay khúc gỗ, mình là con người! con người! Và con người thì biết đau, biết buồn nên đừng lại những việc như thế, đừng làm tổn thương nhau, cũng đừng hành hạ nhau. Chúng ta lấy nhau, tôi theo anh về sống chung một nhà với mong muốn cùng anh xây dựng, vun đắp một gia đình hạnh phúc. Chứ không phải tôi theo anh về, để anh hành hạ, anh chà đạp tôi không thương tiếc. Anh coi tôi là vợ hay là kẻ thù, nếu anh cảm thấy tôi đáng ghét, anh không muốn nhìn thấy mặt tôi thì anh nói để tôi biết, cảm thấy không sống được với nhau thì giải tán. Đừng hành hạ nhau, đừng đối xử với nhau không có tình người như thế. Tôi không có đủ sức để chịu đòn roi của anh cả đời. Đó là cách dằn mặt anh ta, để anh ta dè chừng mình. Còn với ông nào khó đỡ hơn, thì chúng ta dùng cách nhẹ nhàng hơn. Những lúc hai vợ chồng vui vẻ cùng nhau trò truyện, thủ thỉ với anh ta là anh đừng đánh em nữa nhé, em đau lắm, anh đánh em, em sợ và buồn lắm, nếu em có làm gì anh không vừa lòng thì anh bảo để em sửa, anh đừng đánh em, tội nghiệp em. Cứ áp dụng chiêu thức “mật ngọt chết ruồi” này xem sao. Cái gì cũng phải thử, có phương pháp nào mình áp dụng hết. Có thử mới biết nó có hiệu nghiệm hay không. Mất gì câu nói đâu, người ta còn nói để người khác lòi tiền ra cơ mà.
3. Nhờ đến phao cứu trợ
Khi mà mình đã hết mực khuyên nhủ, năn nỉ, nhỏ nhẹ có, ngọt ngào có, làm to có, dằn mặt có nhưng chồng vẫn chứng nào tật đấy, thì lúc này chị em nên nhờ đến sự giúp đỡ của bố mẹ hai bên. Có thể vợ nói không nghe, nhưng bố mẹ tham gia và răn đe biết đâu anh ta lại thay đổi. Điều quan trọng là bạn phải có được sự yêu thương của bố mẹ chồng. Họ chính là tấm lá chắn bền bỉ và cứng cáp nhất bạn có thể ẩn lánh những trận đòn roi, đánh đập của chồng. Họ cũng chính là người có khả năng cao nhất trong việc giúp bạn khuyên giải chồng mình. Giả sử mà không khuyên giải được anh ta, thì bạn cũng còn có họ để dựa vào, họ chính là người có thể bảo vệ và che chắn cho bạn nếu bị chồng hành hạ. Hãy tìm đến với bố mẹ hai bên, họ chính là những người thông suốt và thấu hiểu mọi chuyện hơn mình, bố mẹ sẽ có cách giải quyết hợp lý và kinh nghiệm hơn mình trong chuyện này. Và nếu có thất bại thì chúng ta vẫn còn có bố mẹ ở bên, ít nhiều cũng có thêm sức mạnh giúp chúng ta chống cự với sự thô bạo của chồng.
4. Dừng lại khi hết cách
Trong binh pháp tôn tử thì trong 36 kế, kế “chuồn” à thượng sách. Trường hợp này bạn nên áp dụng kế sách “chuồn” để giải quyết vấn đề là tốt nhất. Khi bạn đã dùng hết mọi cách nhưng chồng vẫn thế, vẫn vũ phu, vẫn coi chuyện bạo hành với vợ chẳng có gì là to tát, khi sức chịu đựng của bạn không thể tiếp tục, khi mà cuộc sống chỉ toàn là mệt mỏi, đau đớn thì bạn nên dừng lại. Dừng lại để giải thoát cho chính mình, dừng lại để cứ nấy chính mình, dừng lại để có cuộc sống tốt hơn, dừng lại để được sống đúng với cuộc sống của một con người. Đừng cố gắng níu giữ, bảo vệ một mối quan hệ đã không còn phù hợp, đừng cố gắng sống một cuộc sống mà ở đó người ta đối xử với bạn không được như một con người, đừng cố giữ một ông chồng không hề coi mình là vợ. Khi đã không thể sống tử tế với nhau, thì cách tốt nhất là nên dừng lại. Cánh cửa này đóng lại, sẽ có cảnh cửa khác mở ra, quan trọng là bạn có đủ dũng cảm để mở cánh cửa mới cho cuộc đời mình hay không. Đừng cố gắng vì những điều vô nghĩa, đừng coi trọng người đã không còn coi mình là gì trong mắt họ.
Nếu thực sự yêu, thực sự thương con người ta sẽ không bao giờ hành hạ, đối xử với nhau một cách tệ bạc. Yêu thương nhau người ta sẽ trân trọng từng giây từng phút bên người mình yêu, nâng niu, trân trọng người yêu hơn cả bản thân mình, chứ không ai đi chà đạp, làm đau người mình thương yêu. Mạnh mẽ lên các cô gái, các cô xứng đáng có được hạnh phúc. Đừng tự hủy hoại cuộc đời mình vì một gã đàn ông không xứng đáng.
Cách xây dựng gia đình hạnh phúc
Cái đáng trân trọng thì không giữ, để rồi hối hận cả một đời. Cũng vì một phút mà cả đời luyến tiếc. Thời gian bên Nhau a toàn nói tôi làm a khổ gây áp lực. Sống với tôi anh như con chó khổ lắm. Trong khi anh muốn tôi có con sinh cho anh. Nhung a lại ko lo cho tôi được gì. A luôn nghe lời ngoài ngoài đánh đập tôi. A luôn coi trong bạn hơn tôi, bạn lúc nào cũng là nhất. A có thể chửi tôi bất cứ khi nào a muốn. Tôi cảm thấy mình ko là gì hết nên tôi buồn lắm nản lòng khi mới quen anh dc vài tháng. A đã dở thoái vũ phu. Rồi đến lúc có thai. A cũng đánh. Tôi hối hận lắm khi đặt niềm tin ko đúng nguoi.nhung a k cho tôi được giải thoát khỏi anh. Anh muốn làm gì a làm noi gi noi. Dù tôi có cho a nhiều ý kiến để tôi và anh hạnh phúc. Nhung a thì vẫn vậy. Đến lúc tôi không còn muốn tiếp tục. Thì anh lại nói với tôi. A chạy theo tôi còn tôi bỏ anh. A nói tôi vô tâm. Anh vô tâm dc như tôi thì hay biết mấy. Anh nói tôi làm Khổ như một con chó. Vay tôi giải thoát tại sao anh không chịu buông tha cho tôi. Những tổn thương anh gay ra cho tôi nó hàn sâu trong đáy lòng tôi. Tôi chấp nhận nuôi con một mình. Bao nhiêu khổ đau tôi điều nhan hết. A có khổ gì đâu mà nói tôi chứ. Đàn ông có người tốt người xấu nhưng tệ quá thì tôi cũng không biết nói gì. Chỉ mong để tôi in Co cuộc sống bình thường.
Mình cũng lấy cô dk 6 năm nhưng bị bao nhiêu trận đánh và mình cũng muốn li hôn nhưng lại nghĩ thương con rồi lại thôi phần vì sợ ko có chỗ ở để đi làm vì mình làm xa và lấy ck xã nên ko có bạn bè họ hàng gì hết chỉ có đồng nghiệp thôi. vậy mình phải làm sao đây có nên bỏ hay tiếp tục
Chào bạn! Hạnh phúc là của bạn, do bạn và vì bạn. Bạn nên nhờ lời khuyên của bạn bè, bố mẹ người thân bạn nha.
Tôi lấy chồng dc 6 năm , nhưng tôi tưởng tưởng cuộc hôn nhân mình dài như mấy chục năm , tôi muốn chấm dứt cuộc hôn nhân này từ lâu nhưng vì con cái vì Gd hai bên nên tôi vẫn cứ cố chịu đựng cho đến bây giờ , chồng tôi là một thằng nóng tính và ác ôn về nhà chỉ dùng bạo lực với vợ con, lúc Ck nóng tôi nhịn thì hắn bảo tôi thái độ này kia, lúc nó bình thường có chuyện gì khúc mắc tôi mở lời ra nói câu một câu hai nó liền dùng bạo lực tôi thật sự mệt mỏi, có chồng cũng như không đi ra với vk người ta thì tâm lí mình cảm với tôi thì nó đối xử như một con chó hãy cho tôi lời khuyên
Câu chuyện của c rất giống em. Em cũng đang rất phân vân, có nên dừng lại
Cùng hoàn cảnh. Nói ko đúng ý bị đánh, im lặng mệt mỏi buông thì cho mình tỏ thái độ cũng đánh…
Câu chuyện của chị như nói hộ lòng em. Em mới 27 tuổi, con nhỏ, chưa có công việc ổn định.nên em đang phải chịu đựng, nín nhịn. Em rất mong tìm dc cách giải thoát cho mình
Vk ck em cưới nhau được 5 năm có 2 đứa con trai. 1 đứa bị não úng thủy. Lúc nào ổng cũng chửi mắng và đánh t cả. Cuộc sống rất áp lực. T đã bỏ về bên nhà ngoại ở. Ổng nói t không về với ổng thì ổng sẽ giết cả nhà t. T phải làm sao đây.
Chào chị! Chị nên gọi điện lên tư vấn hôn nhân gia gia đình chị ạ
Tôi cũng giống như bạn. Nên dung lại khi còn chưa quá muộn. Chúc bạn may mắn
Tôi và ck tôi cưới nhau đc 10 năm có hai mặt con nhưng ck tôi năm nào cũng đánh tôi 1 đên 2 lần mỗi lần đánh xong rồi a ta lại xin lỗi và tỏ ra hối hận ăn năn tôi vì hai con mà bỏ qua và côa gắng nhưng hôm nay a ta vẫn chứng nào tật nấy đánh đập tôi dã man bố mẹ tôi rất bức xúc nhưng rồi a ta lại xin lõi giờ tôi ko biết làm sao 1 nữa thì tôi cũng muốn châm dứt 1 nữa thì tôi vẫn còn tình cảm và ko muốn gd tan vỡ nhưng tiếp tục thì tôi lại sợ bây giờ tôi phải làm sao ak
Chào chị, chị nên gọi điện lên bên tư vấn hôn nhân gia đình ạ